Sau chiến dịch Chiến_dịch_tấn_công_Saar

Louis Faury, đại diện của Phái đoàn quân sự Pháp tại Ba Lan

Cuộc tấn công không hề gây cho các lực lượng của Đức phải điều bớt quân từ Ba Lan. Ý định tấn công toàn lực bằng 40 sư đoàn của Pháp không bao giờ trở thành hiện thực. Vào ngày 12 tháng 9, Hội đồng chiến tranh Tối cao Anh-Pháp họp lần đầu tiên tại AbbevillePháp. Kết luận của cuộc họp là tất cả các cuộc tấn công phải bị đình lại ngay lập tức. Tổng tư lệnh quân đội Pháp Maurice Gamelin ra lệnh cho quân Pháp dừng lại ở các vị trí cách phòng tuyến Siegfried của Đức ít nhất 1 cây số. Ba Lan không được thông báo về quyết định này. Thay vì đó, Gamelin lại dối trá nói với Nguyên soái Ba Lan Edward Rydz-Śmigły rằng 1/2 các sư đoàn của ông đang giao chiến với đối phương, và các cuộc tiến công của quân Pháp đã buộc quân đội Đức Quốc xã phải rút ít nhất 6 sư đoàn khỏi Ba Lan. Ngày hôm sau, người đứng đầu Phái đoàn quân sự Pháp tại Ba Lan—Tướng Louis Faury—đã thông báo với viên tham mưu trưởng của Ba Lan—Tướng Wacław Stachiewicz—rằng kế hoạch tấn công Đức trên Mặt trận phía Tây bị dời lại từ ngày 17 sang ngày 20 tháng 9 năm 1939. Từ ngày 16 cho đến ngày 17 tháng 10, quân đội Đức, giờ đã được tăng viện với các lực lượng trở về từ Chiến dịch tấn công Ba Lan, đã phát động một chiến dịch phản công đánh bật quân Pháp ra khỏi phần lớn lãnh thổ bị mất, với thiệt hại nhẹ cho cả hai phe, mặc dù phe Đồng Minh tuyên bố là đã gây thiệt hại đến 5.000 quân Đức. Các lực lượng yểm trợ của Pháp tại lãnh thổ này đã triệt thoái theo dự kiến.[11][12] Các bản báo báo của Đức cho biết rằng 196 binh lính tử trận, cộng thêm 114 mất tích và 356 bị thương.[3] Họ cũng tuyên bố rằng 11 phi cơ của họ đã bị bắn hạ cho đến tận ngày 17 tháng 10.[4] Quân Pháp chịu thiệt hải khoảng 2,000 người chết, bị thương hoặc bị ốm.[2] Trong thời điểm này, toàn bộ các sư đoàn Pháp đã được rút lui về các doanh trại của mình dọc theo tuyến phòng ngự Maginot. Cuộc chiến tranh kỳ quặc đã khởi đầu.